先生曰:“然。
心一也,未杂于人谓之‘道心’,杂以人伪谓之‘人心’。
‘人心’之得其正者即‘道心’,‘道心’之失其正者即‘人心’,初非有二心也。
程子谓‘人心即人欲,道心即天理’。
语若分析,而意实得之。
今曰道心为生,而人心听命,是二心也。
‘天理’‘人欲’不并立,安有‘天理’为主,‘人欲’又从而听命者。”
翻译
以上为传习录 · 捲上 · 徐爱录 · 门人徐爱录 · 十的翻译。
注释
以上为传习录 · 捲上 · 徐爱录 · 门人徐爱录 · 十的注释。
拼音版
chuán xí lù juǎn shàng xú ài lù mén rén xú ài lù shí。
传习录 · 卷上 · 徐爱录 · 门人徐爱录 · 十。
wáng shǒu rén。
王守仁。
ài wèn dào xīn cháng wèi yī shēn zhī zhǔ,
爱问:“道心常为一身之主,
ér rén xīn měi tīng mìng,
而人心每听命’,
yǐ xiān shēng jīng yī zhī xùn tuī zhī,
以先生‘精一’之训推之,
cǐ yǔ shì yǒu bì。
此语似有弊。
xiān shēng yuē rán。
” 先生曰:“然。
xīn yī yě,
心一也,
wèi zá yú rén wèi zhī dào xīn,
未杂于人谓之‘道心’,
zá yǐ rén wěi wèi zhī rén xīn。
杂以人伪谓之‘人心’。
rén xīn zhī dé qí zhèng zhě jí dào xīn,
‘人心’之得其正者即‘道心’,
dào xīn zhī shī qí zhèng zhě jí rén xīn,
‘道心’之失其正者即‘人心’,
chū fēi yǒu èr xīn yě。
初非有二心也。
chéng zǐ wèi rén xīn jí rén yù,
程子谓‘人心即人欲,
dào xīn jí tiān lǐ。
道心即天理’。
yǔ ruò fēn xī,
语若分析,
ér yì shí dé zhī。
而意实得之。
jīn yuē dào xīn wéi shēng,
今曰道心为生,
ér rén xīn tīng mìng,
而人心听命,
shì èr xīn yě。
是二心也。
tiān lǐ rén yù bù bìng lì,
‘天理’‘人欲’不并立,
ān yǒu tiān lǐ wéi zhǔ,
安有‘天理’为主,
rén yù yòu cóng ér tīng mìng zhě。
‘人欲’又从而听命者。
。
”。
以上为传习录 · 捲上 · 徐爱录 · 门人徐爱录 · 十的拼音版。