连歧尽说还宜麦,煮海何曾见作盐。
路断暂怜无过客,病馀兼喜曝晴檐。
谪居亦自多清绝,门外群峰玉笋尖。
拼音版
xiǎo jì yòng qián yùn shū huái èr shǒu。
晓霁用前韵书怀二首。
wáng shǒu rén。
王守仁。
jiàn cǎo yán huā yù dòu xiān,
涧草岩花欲斗纤,
xī fēng lín xuě gù zhēng yán。
溪风林雪故争严。
lián qí jǐn shuō hái yí mài,
连歧尽说还宜麦,
zhǔ hǎi hé céng jiàn zuò yán。
煮海何曾见作盐。
lù duàn zàn lián wú guò kè,
路断暂怜无过客,
bìng yú jiān xǐ pù qíng yán。
病馀兼喜曝晴檐。
zhé jū yì zì duō qīng jué,
谪居亦自多清绝,
mén wài qún fēng yù sǔn jiān。
门外群峰玉笋尖。
以上为晓霁用前韵书怀二首的拼音版。