夏六月庚申,公会晋侯、齐侯、宋公、卫侯、郑伯、曹伯、莒子、邾子、滕子、薛伯、杞伯,小邾子盟于澶渊。
秋,公至自会。
仲孙速帅师伐邾。
蔡杀其大夫公子燮。
蔡公子履出奔楚。
陈侯之弟黄出奔楚。
叔老如齐。
冬十月丙辰朔,日有食之。
季孙宿如宋。
【传】二十年春,及莒平。
孟庄子会莒人,盟于向,督扬之盟故也。
夏,盟于澶渊,齐成故也。
邾人骤至,以诸侯之事,弗能报也。
秋,孟庄子伐邾以报之。
蔡公子燮欲以蔡之晋,蔡人杀之。
公子履,其母弟也,故出奔楚。
陈庆虎、庆寅畏公子黄之逼,愬诸楚曰:「与蔡司马同谋。
」楚人以为讨。
公子黄出奔楚。
初,蔡文侯欲事晋,曰:「先君与于践士之盟,晋不可弃,且兄弟也。
」畏楚,不能行而卒。
楚人使蔡无常,公子燮求从先君以利蔡,不能而死。
书曰:「蔡杀其大夫公子燮」,言不与民同欲也;「陈侯之弟黄出奔楚」,言非其罪也。
公子黄将出奔,呼于国曰:「庆氏无道,求专陈国,暴蔑其君,而去其亲,五年不灭,是无天也。
」 齐子初聘于齐,礼也。
冬,季武子如宋,报向戌之聘也。
褚师段逆之以受享,赋《常棣》之七章以卒。
宋人重贿之。
归,覆命,公享之。
赋《鱼丽》之卒章。
公赋《南山有台》。
武子去所,曰:「臣不堪也。
」 卫宁惠子疾,召悼子曰:「吾得罪于君,悔而无及也。
名藏在诸侯之策,曰:『孙林父、宁殖出其君。
』君入则掩之。
若能掩之,则吾子也。
若不能,犹有鬼神,吾有馁而已,不来食矣。
」悼子许诺,惠子遂卒。
翻译
以上为左传 · 襄公 · 襄公二十年 的翻译。
拼音版
zuǒ zhuàn xiāng gōng xiāng gōng èr shí nián。
左传 · 襄公 · 襄公二十年 。
zuǒ qiū míng。
左丘明。
jīng èr shí nián chūn wáng zhēng yuè xīn hài,
【经】二十年春王正月辛亥,
zhòng sūn sù huì jǔ rén méng yú xiàng。
仲孙速会莒人盟于向。
xià liù yuè gēng shēn,
夏六月庚申,
gōng huì jìn hóu qí hóu sòng gōng wèi hóu zhèng bó cáo bó jǔ zi zhū zi téng zi xuē bó qǐ bó,
公会晋侯、齐侯、宋公、卫侯、郑伯、曹伯、莒子、邾子、滕子、薛伯、杞伯,
xiǎo zhū zi méng yú chán yuān。
小邾子盟于澶渊。
qiū,
秋,
gōng zhì zì huì。
公至自会。
zhòng sūn sù shuài shī fá zhū。
仲孙速帅师伐邾。
cài shā qí dài fū gōng zǐ xiè。
蔡杀其大夫公子燮。
cài gōng zǐ lǚ chū bēn chǔ。
蔡公子履出奔楚。
chén hóu zhī dì huáng chū bēn chǔ。
陈侯之弟黄出奔楚。
shū lǎo rú qí。
叔老如齐。
dōng shí yuè bǐng chén shuò,
冬十月丙辰朔,
rì yǒu shí zhī。
日有食之。
jì sūn sù rú sòng。
季孙宿如宋。
chuán èr shí nián chūn,
【传】二十年春,
jí jǔ píng。
及莒平。
mèng zhuāng zi huì jǔ rén,
孟庄子会莒人,
méng yú xiàng,
盟于向,
dū yáng zhī méng gù yě。
督扬之盟故也。
xià,
夏,
méng yú chán yuān,
盟于澶渊,
qí chéng gù yě。
齐成故也。
zhū rén zhòu zhì,
邾人骤至,
yǐ zhū hóu zhī shì,
以诸侯之事,
fú néng bào yě。
弗能报也。
qiū,
秋,
mèng zhuāng zi fá zhū yǐ bào zhī。
孟庄子伐邾以报之。
cài gōng zǐ xiè yù yǐ cài zhī jìn,
蔡公子燮欲以蔡之晋,
cài rén shā zhī。
蔡人杀之。
gōng zǐ lǚ,
公子履,
qí mǔ dì yě,
其母弟也,
gù chū bēn chǔ。
故出奔楚。
chén qìng hǔ qìng yín wèi gōng zǐ huáng zhī bī,
陈庆虎、庆寅畏公子黄之逼,
sù zhū chǔ yuē yǔ cài sī mǎ tóng móu。
愬诸楚曰:「与蔡司马同谋。
chǔ rén yǐ wéi tǎo。
」楚人以为讨。
gōng zǐ huáng chū bēn chǔ。
公子黄出奔楚。
chū,
初,
cài wén hóu yù shì jìn,
蔡文侯欲事晋,
yuē xiān jūn yǔ yú jiàn shì zhī méng,
曰:「先君与于践士之盟,
jìn bù kě qì,
晋不可弃,
qiě xiōng dì yě。
且兄弟也。
wèi chǔ,
」畏楚,
bù néng xíng ér zú。
不能行而卒。
chǔ rén shǐ cài wú cháng,
楚人使蔡无常,
gōng zǐ xiè qiú cóng xiān jūn yǐ lì cài,
公子燮求从先君以利蔡,
bù néng ér sǐ。
不能而死。
shū yuē cài shā qí dài fū gōng zǐ xiè,
书曰:「蔡杀其大夫公子燮」,
yán bù yǔ mín tóng yù yě chén hóu zhī dì huáng chū bēn chǔ,
言不与民同欲也;「陈侯之弟黄出奔楚」,
yán fēi qí zuì yě。
言非其罪也。
gōng zǐ huáng jiāng chū bēn,
公子黄将出奔,
hū yú guó yuē qìng shì wú dào,
呼于国曰:「庆氏无道,
qiú zhuān chén guó,
求专陈国,
bào miè qí jūn,
暴蔑其君,
ér qù qí qīn,
而去其亲,
wǔ nián bù miè,
五年不灭,
shì wú tiān yě。
是无天也。
qí zi chū pìn yú qí,
」 齐子初聘于齐,
lǐ yě。
礼也。
dōng,
冬,
jì wǔ zi rú sòng,
季武子如宋,
bào xiàng xū zhī pìn yě。
报向戌之聘也。
chǔ shī duàn nì zhī yǐ shòu xiǎng,
褚师段逆之以受享,
fù cháng dì zhī qī zhāng yǐ zú。
赋《常棣》之七章以卒。
sòng rén zhòng huì zhī。
宋人重贿之。
guī,
归,
fù mìng,
覆命,
gōng xiǎng zhī。
公享之。
fù yú lì zhī zú zhāng。
赋《鱼丽》之卒章。
gōng fù nán shān yǒu tái。
公赋《南山有台》。
wǔ zi qù suǒ,
武子去所,
yuē chén bù kān yě。
曰:「臣不堪也。
wèi níng huì zi jí,
」 卫宁惠子疾,
zhào dào zǐ yuē wú dé zuì yú jūn,
召悼子曰:「吾得罪于君,
huǐ ér wú jí yě。
悔而无及也。
míng cáng zài zhū hóu zhī cè,
名藏在诸侯之策,
yuē sūn lín fù níng zhí chū qí jūn。
曰:『孙林父、宁殖出其君。
jūn rù zé yǎn zhī。
』君入则掩之。
ruò néng yǎn zhī,
若能掩之,
zé wú zi yě。
则吾子也。
ruò bù néng,
若不能,
yóu yǒu guǐ shén,
犹有鬼神,
wú yǒu něi ér yǐ,
吾有馁而已,
bù lái shí yǐ。
不来食矣。
dào zi xǔ nuò,
」悼子许诺,
huì zi suì zú。
惠子遂卒。
以上为左传 · 襄公 · 襄公二十年 的拼音版。