五岁能文章。
贞元七年尹枢榜进士及第。
时李说、严绶、郑儋继领太原,高其才行,引在幕府,由掌书记至判官。
德宗喜文,每省太原奏疏,必能辨楚所为,数称美之。
宪宗时,累擢知制诰。
皇甫镈荐为翰林学士,迁中书舍人,拜中书侍郎、同平章事。
楚工诗,当时与白居易、元稹、刘禹锡唱和甚多。
有《漆奁集》一百三十卷,行于世。
自称曰:"白云孺子"。
拼音版
táng cái zǐ chuán líng hú chǔ。
唐才子传 · 令狐楚。
xīn wén fáng。
辛文房。
chǔ,
楚,
zì ké shì,
字壳士,
dūn huáng rén yě。
敦煌人也。
wǔ suì néng wén zhāng。
五岁能文章。
zhēn yuán qī nián yǐn shū bǎng jìn shì jí dì。
贞元七年尹枢榜进士及第。
shí lǐ shuō yán shòu zhèng dān jì lǐng tài yuán,
时李说、严绶、郑儋继领太原,
gāo qí cái xíng,
高其才行,
yǐn zài mù fǔ,
引在幕府,
yóu zhǎng shū jì zhì pàn guān。
由掌书记至判官。
dé zōng xǐ wén,
德宗喜文,
měi shěng tài yuán zòu shū,
每省太原奏疏,
bì néng biàn chǔ suǒ wéi,
必能辨楚所为,
shù chēng měi zhī。
数称美之。
xiàn zōng shí,
宪宗时,
lèi zhuó zhī zhì gào。
累擢知制诰。
huáng fǔ bó jiàn wèi hàn lín xué shì,
皇甫镈荐为翰林学士,
qiān zhōng shū shè rén,
迁中书舍人,
bài zhōng shū shì láng tóng píng zhāng shì。
拜中书侍郎、同平章事。
chǔ gōng shī,
楚工诗,
dāng shí yǔ bái jū yì yuán zhěn liú yǔ xī chàng hè shén duō。
当时与白居易、元稹、刘禹锡唱和甚多。
yǒu qī lián jí yī bǎi sān shí juǎn,
有《漆奁集》一百三十卷,
xíng yú shì。
行于世。
zì chēng yuē bái yún rú zǐ。
自称曰:"白云孺子"。
以上为唐才子传 · 令狐楚的拼音版。