先生曰:“此‘格物’之说未透。
心何尝有内外?
即如惟?
今在此讲论,又岂有一心在内照管?
这听讲说时专敬,即是那静坐时心。
功夫一贯,何须更起念头?
人须在事上磨炼,做功夫乃有益。
若只好静,遇事便乱,终无长进。
那静时功夫亦差似收敛,而实放溺也。”
后在洪都,复与于中、国裳论内外之说,渠皆云物自有内外,但要内外并着功夫,不可有间耳。
以质先生。
曰:“功夫不离本体,本体原无内外。
只为后来做功夫的分了内外,失其本体了。
如今正要讲明功夫不要有内外,乃是本体功夫。”
是日俱有省。
翻译
以上为传习录 · 卷下 · 门人陈九川录 · 四的翻译。
注释
以上为传习录 · 卷下 · 门人陈九川录 · 四的注释。
拼音版
chuán xí lù juǎn xià mén rén chén jiǔ chuān lù sì。
传习录 · 卷下 · 门人陈九川录 · 四。
wáng shǒu rén。
王守仁。
yòu wèn jìng zuò yòng gōng,
又问:“静坐用功,
pō jué cǐ xīn shōu liǎn yù shì yòu duàn le,
颇觉此心收敛;遇事又断了,
xuán qǐ gè niàn tou qù shì shàng xǐng chá shì guò yòu xún jiù gōng,
旋起个念头去事上省察;事过又寻旧功,
hái jué yǒu nèi wài,
还觉有内外,
dǎ bù zuò yī piàn。
打不作一片。
xiān shēng yuē cǐ gé wù zhī shuō wèi tòu。
” 先生曰:“此‘格物’之说未透。
xīn hé cháng yǒu nèi wài jí rú wéi jīn zài cǐ jiǎng lùn,
心何尝有内外?即如惟?今在此讲论,
yòu qǐ yǒu yī xīn zài nèi zhào guǎn zhè tīng jiǎng shuō shí zhuān jìng,
又岂有一心在内照管?这听讲说时专敬,
jí shì nà jìng zuò shí xīn。
即是那静坐时心。
gōng fū yī guàn,
功夫一贯,
hé xū gèng qǐ niàn tou rén xū zài shì shàng mó liàn,
何须更起念头?人须在事上磨炼,
zuò gōng fu nǎi yǒu yì。
做功夫乃有益。
ruò zhǐ hǎo jìng,
若只好静,
yù shì biàn luàn,
遇事便乱,
zhōng wú zhǎng jìn。
终无长进。
nà jìng shí gōng fū yì chà shì shōu liǎn,
那静时功夫亦差似收敛,
ér shí fàng nì yě。
而实放溺也。
hòu zài hóng dōu,
” 后在洪都,
fù yǔ yú zhōng guó shang lùn nèi wài zhī shuō,
复与于中、国裳论内外之说,
qú jiē yún wù zì yǒu nèi wài,
渠皆云物自有内外,
dàn yào nèi wài bìng zhe gōng fū,
但要内外并着功夫,
bù kě yǒu jiàn ěr。
不可有间耳。
yǐ zhì xiān shēng。
以质先生。
yuē gōng fū bù lí běn tǐ,
曰:“功夫不离本体,
běn tǐ yuán wú nèi wài。
本体原无内外。
zhǐ wèi hòu lái zuò gōng fu de fēn le nèi wài,
只为后来做功夫的分了内外,
shī qí běn tǐ le。
失其本体了。
rú jīn zhèng yào jiǎng míng gōng fū bú yào yǒu nèi wài,
如今正要讲明功夫不要有内外,
nǎi shì běn tǐ gōng fū。
乃是本体功夫。
shì rì jù yǒu shěng。
”是日俱有省。
以上为传习录 · 卷下 · 门人陈九川录 · 四的拼音版。