诗妙尽从言外得,《易》微谁见画前真?
登山脚健何妨老,留客情深不计贫。
朱吕月林传故事,他年还许上西邻。
拼音版
jì pān nán shān。
寄潘南山。
wáng shǒu rén。
王守仁。
qiū fēng chuī sàn jǐn xī yún,
秋风吹散锦溪云,
yī xiào nán shān yǔ hòu xīn。
一笑南山雨后新。
shī miào jǐn cóng yán wài dé,
诗妙尽从言外得,
yì wēi shuí jiàn huà qián zhēn dēng shān jiǎo jiàn hé fáng lǎo,
《易》微谁见画前真? 登山脚健何妨老,
liú kè qíng shēn bù jì pín。
留客情深不计贫。
zhū lǚ yuè lín chuán gù shì,
朱吕月林传故事,
tā nián hái xǔ shàng xī lín。
他年还许上西邻。
以上为寄潘南山的拼音版。