夏,逆妇姜于齐。
狄侵齐。
秋,楚人灭江。
晋侯伐秦。
卫侯使宁俞来聘。
冬十有一月壬寅,夫人风氏薨。
【传】四年春,晋人归孔达于卫,以为卫之良也,故免之。
夏,卫侯如晋拜。
曹伯如晋,会正。
逆妇姜于齐,卿不行,非礼也。
君子是以知出姜之不允于鲁也。
曰:「贵聘而贱逆之,君而卑之,立而废之,弃信而坏其主,在国必乱,在家必亡。
不允宜哉?
《诗》曰:『畏天之威,于时保之。
』敬主之谓也。
」 秋,晋侯伐秦,围刓、新城,以报王官之役。
楚人灭江,秦伯为之降服、出次、不举、过数。
大夫谏,公曰:「同盟灭,虽不能救,敢不矜乎!
吾自惧也。
」君子曰:「《诗》云:『惟彼二国,其政不获,惟此四国,爰究爰度。
』其秦穆之谓矣。
」 卫宁武子来聘,公与之宴,为赋《湛露》及《彤弓》。
不辞,又不答赋。
使行人私焉。
对曰:「臣以为肄业及之也。
昔诸侯朝正于王,王宴乐之,于是乎赋《湛露》,则天子当阳,诸侯用命也。
诸侯敌王所忾而献其功,王于是乎赐之彤弓一,彤矢百,玈弓矢千,以觉报宴。
今陪臣来继旧好,君辱贶之,其敢干大礼以自取戾。
」 冬,成风薨。
翻译
以上为左传 · 文公 · 文公四年的翻译。
拼音版
zuǒ zhuàn wén gōng wén gōng sì nián。
左传 · 文公 · 文公四年。
zuǒ qiū míng。
左丘明。
jīng sì nián chūn,
【经】四年春,
gōng zhì zì jìn。
公至自晋。
xià,
夏,
nì fù jiāng yú qí。
逆妇姜于齐。
dí qīn qí。
狄侵齐。
qiū,
秋,
chǔ rén miè jiāng。
楚人灭江。
jìn hóu fá qín。
晋侯伐秦。
wèi hóu shǐ níng yú lái pìn。
卫侯使宁俞来聘。
dōng shí yǒu yī yuè rén yín,
冬十有一月壬寅,
fū rén fēng shì hōng。
夫人风氏薨。
chuán sì nián chūn,
【传】四年春,
jìn rén guī kǒng dá yú wèi,
晋人归孔达于卫,
yǐ wéi wèi zhī liáng yě,
以为卫之良也,
gù miǎn zhī。
故免之。
xià,
夏,
wèi hóu rú jìn bài。
卫侯如晋拜。
cáo bó rú jìn,
曹伯如晋,
huì zhèng。
会正。
nì fù jiāng yú qí,
逆妇姜于齐,
qīng bù xíng,
卿不行,
fēi lǐ yě。
非礼也。
jūn zǐ shì yǐ zhī chū jiāng zhī bù yǔn yú lǔ yě。
君子是以知出姜之不允于鲁也。
yuē guì pìn ér jiàn nì zhī,
曰:「贵聘而贱逆之,
jūn ér bēi zhī,
君而卑之,
lì ér fèi zhī,
立而废之,
qì xìn ér huài qí zhǔ,
弃信而坏其主,
zài guó bì luàn,
在国必乱,
zài jiā bì wáng。
在家必亡。
bù yǔn yí zāi shī yuē wèi tiān zhī wēi,
不允宜哉?《诗》曰:『畏天之威,
yú shí bǎo zhī。
于时保之。
jìng zhǔ zhī wèi yě。
』敬主之谓也。
qiū,
」 秋,
jìn hóu fá qín,
晋侯伐秦,
wéi wán xīn chéng,
围刓、新城,
yǐ bào wáng guān zhī yì。
以报王官之役。
chǔ rén miè jiāng,
楚人灭江,
qín bó wèi zhī xiáng fú chū cì bù jǔ guò shù。
秦伯为之降服、出次、不举、过数。
dài fū jiàn,
大夫谏,
gōng yuē tóng méng miè,
公曰:「同盟灭,
suī bù néng jiù,
虽不能救,
gǎn bù jīn hū wú zì jù yě。
敢不矜乎!吾自惧也。
jūn zǐ yuè shī yún wéi bǐ èr guó,
」君子曰:「《诗》云:『惟彼二国,
qí zhèng bù huò,
其政不获,
wéi cǐ sì guó,
惟此四国,
yuán jiū yuán dù。
爰究爰度。
qí qín mù zhī wèi yǐ。
』其秦穆之谓矣。
wèi níng wǔ zi lái pìn,
」 卫宁武子来聘,
gōng yǔ zhī yàn,
公与之宴,
wèi fù zhàn lù jí tóng gōng。
为赋《湛露》及《彤弓》。
bù cí,
不辞,
yòu bù dá fù。
又不答赋。
shǐ xíng rén sī yān。
使行人私焉。
duì yuē chén yǐ wéi yì yè jí zhī yě。
对曰:「臣以为肄业及之也。
xī zhū hóu cháo zhèng yú wáng,
昔诸侯朝正于王,
wáng yàn lè zhī,
王宴乐之,
yú shì hū fù zhàn lù,
于是乎赋《湛露》,
zé tiān zǐ dāng yáng,
则天子当阳,
zhū hóu yòng mìng yě。
诸侯用命也。
zhū hóu dí wáng suǒ kài ér xiàn qí gōng,
诸侯敌王所忾而献其功,
wáng yú shì hū cì zhī tóng gōng yī,
王于是乎赐之彤弓一,
tóng shǐ bǎi,
彤矢百,
lú gōng shǐ qiān,
玈弓矢千,
yǐ jué bào yàn。
以觉报宴。
jīn péi chén lái jì jiù hǎo,
今陪臣来继旧好,
jūn rǔ kuàng zhī,
君辱贶之,
qí gǎn gàn dà lǐ yǐ zì qǔ lì。
其敢干大礼以自取戾。
dōng,
」 冬,
chéng fēng hōng。
成风薨。
以上为左传 · 文公 · 文公四年的拼音版。