乞食绕村真为饱,无言对客本非禅。
披榛觅路冲泥入,洗足关门听雨眠。
遥想后身穷贾岛,夜寒应耸作诗肩。
拼音版
shì rì sù shuǐ lù sì jì běi shān qīng shùn sēng èr shǒu。
是日宿水陆寺,寄北山清顺僧二首。
sū shì。
苏轼。
zhǎng xián zhōng gǔ guā hú shān,
长嫌钟鼓聒湖山,
cǐ jìng xiāo tiáo què zì rán。
此境萧条却自然。
qǐ shí rào cūn zhēn wèi bǎo,
乞食绕村真为饱,
wú yán duì kè běn fēi chán。
无言对客本非禅。
pī zhēn mì lù chōng ní rù,
披榛觅路冲泥入,
xǐ zú guān mén tīng yǔ mián。
洗足关门听雨眠。
yáo xiǎng hòu shēn qióng jiǎ dǎo,
遥想后身穷贾岛,
yè hán yīng sǒng zuò shī jiān。
夜寒应耸作诗肩。
以上为是日宿水陆寺,寄北山清顺僧二首的拼音版。