百二山河雄上国,一双旌旆委名臣。
壁中今日题诗处,天上同时草诏人。
莫怪老郎呈滥吹,宦途虽别旧情亲。
拼音版
tú cì huá zhōu péi qián dài fū dēng chéng běi lóu chūn wàng yīn dǔ lǐ cuī líng hú sān xiàng guó chàng hè zhī shén hàn lín jiù lǚ jì zhǒng huá chéng shān shuǐ qīng gāo luán fèng xiáng jí jiē tiǎn sù juàn suì tí cǐ shī。
途次华州陪钱大夫登城北楼春望因睹李崔令狐三相国唱和之什翰林旧侣继踵华城山水清高鸾凤翔集皆忝宿眷遂题此诗。
liú yǔ xī。
刘禹锡。
chéng lóu sì wàng chū fēng chén,
城楼四望出风尘,
jiàn jǐn guān xī wèi běi chūn。
见尽关西渭北春。
bǎi èr shān hé xióng shàng guó,
百二山河雄上国,
yī shuāng jīng pèi wěi míng chén。
一双旌旆委名臣。
bì zhōng jīn rì tí shī chù,
壁中今日题诗处,
tiān shàng tóng shí cǎo zhào rén。
天上同时草诏人。
mò guài lǎo láng chéng làn chuī,
莫怪老郎呈滥吹,
huàn tú suī bié jiù qíng qīn。
宦途虽别旧情亲。
以上为途次华州陪钱大夫登城北楼春望因睹李崔令狐三相国唱和之什翰林旧侣继踵华城山水清高鸾凤翔集皆忝宿眷遂题此的拼音版。