荡漾恍惚,何垂杨旖旎之愁人?
天光清而妍和,海气绿而芳新;彩翠兮芊眠,云飘飖而相鲜。
演漾兮夤缘,窥青苔之生泉;缥缈兮翩绵,见游丝之萦烟。
魂与此兮俱断,对风光兮凄然。
若乃陇水秦声,江猿巴吟;明妃玉塞,楚客枫林。
试登高而望远,痛切骨而伤心。
春心荡兮如波,春愁乱兮如雪。
兼万情之悲欢,兹一感于芳节。
若有一人兮湘水滨,隔云霓而见无因。
洒别泪于尺波,寄东流于情亲。
若使春光可揽而不灭兮,吾欲赠天涯之佳人。
拼音版
chóu yáng chūn fù。
愁阳春赋。
lǐ bái。
李白。
dōng fēng guī lái,
东风归来,
jiàn bì cǎo ér zhī chūn。
见碧草而知春。
dàng yàng huǎng hū,
荡漾恍惚,
hé chuí yáng yǐ nǐ zhī chóu rén tiān guāng qīng ér yán hé,
何垂杨旖旎之愁人?天光清而妍和,
hǎi qì lǜ ér fāng xīn cǎi cuì xī qiān mián,
海气绿而芳新;彩翠兮芊眠,
yún piāo yáo ér xiāng xiān。
云飘飖而相鲜。
yǎn yàng xī yín yuán,
演漾兮夤缘,
kuī qīng tái zhī shēng quán piāo miǎo xī piān mián,
窥青苔之生泉;缥缈兮翩绵,
jiàn yóu sī zhī yíng yān。
见游丝之萦烟。
hún yǔ cǐ xī jù duàn,
魂与此兮俱断,
duì fēng guāng xī qī rán。
对风光兮凄然。
ruò nǎi lǒng shuǐ qín shēng,
若乃陇水秦声,
jiāng yuán bā yín míng fēi yù sāi,
江猿巴吟;明妃玉塞,
chǔ kè fēng lín。
楚客枫林。
shì dēng gāo ér wàng yuǎn,
试登高而望远,
tòng qiè gǔ ér shāng xīn。
痛切骨而伤心。
chūn xīn dàng xī rú bō,
春心荡兮如波,
chūn chóu luàn xī rú xuě。
春愁乱兮如雪。
jiān wàn qíng zhī bēi huān,
兼万情之悲欢,
zī yī gǎn yú fāng jié。
兹一感于芳节。
ruò yǒu yī rén xī xiāng shuǐ bīn,
若有一人兮湘水滨,
gé yún ní ér jiàn wú yīn。
隔云霓而见无因。
sǎ bié lèi yú chǐ bō,
洒别泪于尺波,
jì dōng liú yú qíng qīn。
寄东流于情亲。
ruò shǐ chūn guāng kě lǎn ér bù miè xī,
若使春光可揽而不灭兮,
wú yù zèng tiān yá zhī jiā rén。
吾欲赠天涯之佳人。
。
。
以上为愁阳春赋的拼音版。