一杯未釂笔已濡,此理分明来面壁。
我尝傍观不见画,只见佛祖遭呵骂。
人知见画不见人,纷纷岂是知公者。
汗流几案惨无光,忽然到眼如锋铓。
急将两耳掩双手,河海振动电电吼。
拼音版
cì yùn dōng chéng suǒ huà guō gōng fǔ jiā bì zhú mù guài shí shī。
次韵东城所画郭功甫家壁竹木怪石诗。
lǐ zhī yí。
李之仪。
dà zhī píng líng lì zhēng chū,
大枝凭陵力争出,
xiǎo gàn yíng yū chuān shòu shí。
小干萦纡穿瘦石。
yī bēi wèi jiào bǐ yǐ rú,
一杯未釂笔已濡,
cǐ lǐ fēn míng lái miàn bì。
此理分明来面壁。
wǒ cháng bàng guān bú jiàn huà,
我尝傍观不见画,
zhī jiàn fó zǔ zāo ā mà。
只见佛祖遭呵骂。
rén zhī jiàn huà bú jiàn rén,
人知见画不见人,
fēn fēn qǐ shì zhī gōng zhě。
纷纷岂是知公者。
hàn liú jī àn cǎn wú guāng,
汗流几案惨无光,
hū rán dào yǎn rú fēng máng。
忽然到眼如锋铓。
jí jiāng liǎng ěr yǎn shuāng shǒu,
急将两耳掩双手,
hé hǎi zhèn dòng diàn diàn hǒu。
河海振动电电吼。
以上为次韵东城所画郭功甫家壁竹木怪石诗的拼音版。