南圃东窗,酸风扫尽芳尘。
鬓貂飞入平原草,最可怜、浑是秋阴。
夜沈沈。
不信归魂,不到花深。
吹箫踏叶幽寻去,任船依断石,袖裹寒云。
老桂悬香,珊瑚碎击无声。
故园已是愁如许,抚残碑,却又伤今。
更关情。
秋水人家,斜照西泠。
拼音版
gāo yáng tái。
高阳台。
zhāng yán。
张炎。
gǔ mù mí yā,
古木迷鸦,
xū táng qǐ yàn,
虚堂起燕,
huān yóu zhuǎn yǎn jīng xīn。
欢游转眼惊心。
nán pǔ dōng chuāng,
南圃东窗,
suān fēng sǎo jǐn fāng chén。
酸风扫尽芳尘。
bìn diāo fēi rù píng yuán cǎo,
鬓貂飞入平原草,
zuì kě lián hún shì qiū yīn。
最可怜、浑是秋阴。
yè shěn shěn。
夜沈沈。
bù xìn guī hún,
不信归魂,
bú dào huā shēn。
不到花深。
chuī xiāo tà yè yōu xún qù,
吹箫踏叶幽寻去,
rèn chuán yī duàn shí,
任船依断石,
xiù guǒ hán yún。
袖裹寒云。
lǎo guì xuán xiāng,
老桂悬香,
shān hú suì jī wú shēng。
珊瑚碎击无声。
gù yuán yǐ shì chóu rú xǔ,
故园已是愁如许,
fǔ cán bēi,
抚残碑,
què yòu shāng jīn。
却又伤今。
gèng guān qíng。
更关情。
qiū shuǐ rén jiā,
秋水人家,
xié zhào xī líng。
斜照西泠。
以上为高阳臺的拼音版。