我行山川异,忽在天一方。
但逢新人民,未卜见故乡。
大江东流去,游子去日长。
曾城填华屋,季冬树木苍。
喧然名都会,吹箫间笙簧。
信美无与适,侧身望川梁。
鸟雀夜各归,中原杳茫茫。
初月出不高,众星尚争光。
自古有羁旅,我何苦哀伤。
拼音版
chéng dū fǔ。
成都府。
dù fǔ。
杜甫。
yì yì sāng yú rì,
翳翳桑榆日,
zhào wǒ zhēng yī shang。
照我征衣裳。
wǒ xíng shān chuān yì,
我行山川异,
hū zài tiān yī fāng。
忽在天一方。
dàn féng xīn rén mín,
但逢新人民,
wèi bǔ jiàn gù xiāng。
未卜见故乡。
dà jiāng dōng liú qù,
大江东流去,
yóu zǐ qù rì zhǎng。
游子去日长。
céng chéng tián huá wū,
曾城填华屋,
jì dōng shù mù cāng。
季冬树木苍。
xuān rán míng dōu huì,
喧然名都会,
chuī xiāo jiān shēng huáng。
吹箫间笙簧。
xìn měi wú yǔ shì,
信美无与适,
cè shēn wàng chuān liáng。
侧身望川梁。
niǎo què yè gè guī,
鸟雀夜各归,
zhōng yuán yǎo máng máng。
中原杳茫茫。
chū yuè chū bù gāo,
初月出不高,
zhòng xīng shàng zhēng guāng。
众星尚争光。
zì gǔ yǒu jī lǚ,
自古有羁旅,
wǒ hé kǔ āi shāng。
我何苦哀伤。
以上为成都府的拼音版。